Bốn mươi hai năm giấc mơ dài
Không còn xuân với những ngày nắng hoa
Tuổi hồng một thoáng bay xa
Nghìn thu in dấu ngựa qua lũng chiều!
Vàng khung trời nhớ liêu xiêu
Thắp cho ai nén hương yêu cuối đời.
Ngày đi xanh thắm nụ cười
Ngày về mưa bão một trời tang thương!
Bốn mươi hai năm một giấc buồn
Xương rồng nở tím ngõ hồn đá xanh
Lời yêu thoảng nhẹ mong manh
Khói sương ảo mộng vây quanh lối đời!
Bốn mươi hai năm mộng nửa vời
Mùa thu băng hoại cuối trời chiến chinh
Bây giờ hạ đỏ yên bình
Mà sao chưa dứt vạn nghìn nỗi đau.
MP. Trường Giang Thủy
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét