Mưa
hắt bao nỗi giận hờn
Đòi
sông hối hả vắt lên bãi bờ
Phù
sa lạc bến ngẩn ngơ
Níu
đu chóp ngọn lá thờ thẫn rung
Chiều
chao nhuộm cảnh hãi hùng
Chim
loay hoay giữa trời lồng lộn mây
Chực
quăng thêm khúc đọa đày
Phổ
vào biền bãi điệu bầy hầy thêm
Nghẹn
ngào thảng thốt ru đêm
Tao
nôi móc nhánh nỗi niềm..à..ơi!
Giọng
hò mòn mỏi chơi vơi
Giục
thơ thức dậy ngồi soi lũ đời
Nhìn
quê gánh nỗi tả tơi
Mạ
cầm bão lũ mắt vời vợi thương
Màu
nước bạc giấu đoạn trường
Vô
tình lũ ném tai ương khôn lường.
Mạ
ngồi ru nỗi quạnh mông
Nghe
hiu hắt gọi bên song điêu tàn!
Lê Đăng Mành
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét