Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

Chùm thơ Chiều ký ức của LÊ THANH HÙNG

Chiều ký ức
 
Đôi mắt em, chìm trong dáng núi
Chiều Sông Pha, trôi chậm qua đèo
Cứ chảy đi, đời sông, đời suối
Biết bên bờ, ai đó dõi theo …
                   *
Khi bóng nắng, treo chiều năm cũ
Nông trường xưa, se thắt một thời
Ký ức nào tưởng chừng yên ngủ
Lau trắng bờ sông, lay chơi vơi …
                   *
Thanh niên xung phong, hồn nhiên sống
Như rừng cây, hút gió nghiêng chiều
Lán trại nam, tứ bề gió lộng
Nghe “Ví dầu, nhà dột, cột xiêu” …
                   *
Thắp thỏm, chờ kẻng chiều réo gọi
Đằng kia, bếp lữa, dậy mùi thơm
Gõ chén hát, hát cho quên đói
Chờn vờn “Mãnh hỗ đợi giờ cơm”
                 *
Chuyện tiếu lâm, rung rinh lán trại
Những tháng năm, ăn mãi không no
Vẫn tròn căng, sắc màu con gái
Sống vô tư, không chút đắn đo
                  *
Những bàn tay, mài mòn cán cuốc
Nối hoa văn, những vết chai sần
Cơn sốt rét, nghe chừng quen thuộc
Mơ nắm tay em … chỉ một lần!
       
Bình minh trên phố mới
 
Đêm bức bối, vầng trăng đi lạc
Giữa phố phường, chật chội đèn hoa
Như choáng ngợp, dòng xe ngơ ngác
Thẩn thờ rơi, vệt sáng nhạt nhòa …
                      *
Em bước trong sắc màu rộn rã
Bỏ quên vầng trăng mộng ngày xưa
Vô tư “giữa đám đông xa lạ” …
Lẫn khuất cười lơi lã, đẩy đưa
                      *
Làng lên phố, ngổn ngang tất bật
Bao phận đời đổi nghiệp vần xoay
Cuộc sống xô bồ, điều được mất
Cuốn theo chiều gió lộng vờn lay
                     *
Cứ hối hả đón ngày tươi mới
Tơ non trong, bên những con đường
Xanh ngăn ngắt, điều gì mong đợi
Ngai ngái mùi bùn đất lưu hương …
                     *
Làng lên phố bao điều quyến rũ
Cạm bẫy đời giăng mắc quanh đây
Em hớn hở bước qua ẩn dụ
Rạng rỡ treo, nắng mới đong đầy …
                                            VII/17
        
Tiếc thương nhau, ngày gặp lại
 
Ta tiếc thương em, hay em tiếc thương ta
Bao hão vọng, rụng rơi dần theo tuổi trẻ
Nhịp thời gian, đắm say, còn rung nhè nhẹ
Có những nẻo đời, đã khuất lấp mờ xa
                          *
Chuyện buồn nào, rồi năm tháng cũng dần qua
Chỉ còn lại, những niềm tươi xanh lấp lánh
Giữa mùa thu vàng, trời giăng giăng sắc lạnh
Em vẫn trẻ trung, trong áo váy nuột nà
                          *
Ta tiếc thương nhau, sao vương vấn thiết tha
Dĩ vãng buông xuôi, những điều ta có thể
Để bây giờ, nuối tiếc ngẩn ngơ như thế
Bừng dậy tiếng lòng, reo rộn rã ngân nga
                           *
Ơi mùa đi trong mắt biếc, xót nồng say
Gặp lại nhau đây, bao nỗi niềm buông thả
Một ngày xưa, sóng sánh rơi theo chiều lá
Đổ ngập sân vườn, trong nắng mới vờn lay …
         
Lê Thanh Hùng
Chợ Lầu, Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét