NỤ CƯỜI.
Phan Công Phúc
Ngày xưa chuyện cũ kể rằng:
"Có nàng tiên nữ xuống trần vui chơi
Trăng tàn, sương lạnh buông lơi
Nàng về tiên giới, đánh rơi nụ cười."
Trần gian hiện hữu nụ cười
Thiên thần tuyệt tác của trời ban cho
Nụ cười đẹp tựa bông hoa
Nụ cười như chuyện hẹn hò tình ai.
Nụ cười rớt xuống cành mai
Tình yêu mật ngọt ủ hai mái đầu
Nụ cười rớt xuống cành sầu
Buồn vương man mác nỗi sầu ngày xưa.
Nhật cười nhớ chuyện nắng mưa
Nguyệt cười nhớ chuyện ngày xưa yêu nàng
Xuân cười trời rộng thênh thang
Đông cười hiu quạnh hai hàng lệ đêm.
Hoa cười gió thoảng hương thêm
Nụ cười ai rớt bên thềm nắng mai
Vội vàng anh nhặt đằm tay
Nửa êm gối mộng, nửa bay trong hồn.
Hãy cười như đóa hoa thơm
Hãy cười chia sẻ chén cơm bên đường
Hãy cười như đoá vô thường
Hãy cười tha thứ, yêu thương chân thành.
Hãy cười buông bỏ, an lành
Hãy cười mai mỉa ghét ganh cuộc đời
Cười lên đi, răng sáng ngời
Cho lòng phơi phới, cho đời nở hoa!.
(FCF – TN T10/2017)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét