Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

TĂNG EM MỘT ĐÓA TIGON - ĐÀM LAN


 
Ta tặng em một đóa Tigon
Người đời vẫn gọi loài hoa tim vỡ
Ta tặng em như khất lần một món nợ
Từ cái ngày mình đã chia xa

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2019

QUỲNH và PHONG THƯ CŨ - Bích Thuận

  


Lá thư xanh tôi viết đã lâu rồi
Muốn gởi anh ngày anh ra mặt trận
Lời vụng về của một thời thương giận
Nắn nót từng dòng, đêm trăng lặn sao khuya 

TAM GIANG NGÀY VỀ - Nguyễn An Bình


 
Chiều trên sóng nước Tam Giang
Thuyền trôi lấp lánh trăng vàng nghiêng vai
Ngược dòng ngọn tóc em bay
Thủy triều lên xuống từng ngày nhớ không?

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2019

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH - Trương Thị Thanh Tâm


        
Tôi với anh đã bao mùa thắm thiết
Nhưng giờ đây có lẽ đã tàn phai 
Một lần yêu đã trôi dài năm tháng 
Bởi cuộc tình quá trăm đắng ngàn cay 

KHI MÙA BỎ ĐI XA- NGUYỄN AN BÌNH


 
Khi mùa sớm bỏ ta đi
Em còn dạo chơi trên núi
Vách đá âm âm lời gì
Nghe đàn nỉ non lòng suối?

Tháng tư chim sáo - Liên Phương


 
Vừa đi
Vừa hát
Cánh đồng
Sáo ơi ! 
Sáo cứ chạy rong ngoài trời
Sáo mừng xích lại bên tôi
Để tôi yêu sáo
Gởi lời em cho

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2019

ĐỌC ĐƯỜNG THI BÚT THÉP VŨ THU YẾN – Châu Thạch


                                                  Vũ Thu Yến
 
Từ ngày thơ Đường luật thịnh hành trở lại trên diễn đàn thơ nước Việt, người ta thấy rất nhiều tác giả nữ ở tuổi trung niên xuất hiện trên thi đàn, đã góp phần quan trọng trong việc làm cho thể thơ nầy mỗi ngày thêm khởi sắc. Một trong những nhà thơ đó mà Châu Thạch tôi có duyên được mến mộ trên dòng thời gian facebook và trên các trang web thơ văn, bởi ngoài  những bài thơ với những để tài chung quanh cuộc sống, tác giả còn có những bài thơ đanh thép như bút kiếm của nam nhi hảo hán, chém vào những điều tệ hại của cuộc đời. Đó là Vũ Thu Yến. một người đẹp đang sống giữa lòng thành phố Sài Gòn hoa lê.

CÁNH DIỀU NGÀY XƯA Trương Thị Thanh Tâm


    
Chờ anh với nỗi buồn dài 
Thôi thì nhắm mắt buông tay cho rồi 
Trái tim trở lại đơn côi 
Mà nghe tiếng nấc khóc đời bi ai 

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2019

TÌM LẠI CHÌNH MÌNH – KHÔNG ĐÚNG – Tản Mạn Đàm Lan

         Vẫn thường gặp nhiều nơi cụm từ “TÌM LẠI CHÍNH MÌNH”. Cứ như thể  người ta đã làm lạc đi mất một vài phần hay cả một bản thân trong một giai đoạn nào đó vậy. Mình cho là “KHÔNG ĐÚNG”.
         Vì sao ?

Những bài ca thu của Đặng Thế Phong – NGUYỄN DUYÊN

Trong ấn bản Con thuyền không bến do nhà xuất bản Tinh Hoa phát hành năm 1964 tại Sai Gòn có lược ghi tiểu sử nhạc sỹ Đặng Thế Phong như sau: Đặng Thế Phong sinh năm 1918 là con thứ nam của cụ Đặng Hiển Thể làm thông phán Sở Trước bạ thành phố Nam Định,ông có  lên Hà Nội học trường Cao đẳng Mỹ thuật Hà Nội. Mùa xuân năm 1941 ông đi Nam Vang mở lớp dạy nhạc…
Trong ba nhạc phẩm của Đặng Thế Phong ( Đêm thu, Con thuyền không bến,Giọt mưa thu) cũng là trong những bài nhạc tình đầu tiên của nền Tân nhạc Việt Nam ta đều thấy mùa thu hiện về một cách bàng bạc lung linh gợi cảm. Bài Đêm thu được soạn theo âm hưởng phương Tây điệu valse chậm nhịp nhàng diễn tả lòng người trước cảnh đêm thu:
Vườn khuya trăng rãi hoa đứng im như mắt buồn
Lòng ta xao xuyến lắng nghe lời hoa
Cánh hoa vương buồn trong gió
Aùnh hương yêu nhẹ nhàng say gió lay
Một nét nhạc mineur rất đẹp,. Ca khúc có hai phần, một phần theo âm hưởng mineur của Tây Phương, một phần nghiêng hẳn về ngũ cung VN (Re, Mi, Sol, La, Si ) :
Đêm lắng buồn tiếng thu như thì thầm
Trong hàng cây trầm mơ
Làn gió lướt tới cuốn đưa hồn ta phiêu diêu
Theo mây trắng trôi lờ lững…
Nếu bài Đêm thu là tác giả đứng trong khu vườn nhỏ đầy ánh trăng ,hương hoa với những nỗi niềm thì bài Con thuyền không bến nhạc sỹ đã dắt ta ra một cảnh thu mênh mông sông nước:
Đêm nay thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng
Như nhớ thương ai trùng tơ lòng…
Dường như Đặng Thế Phong đã nói lên tâm trạng thanh niên thời bấy giờ họ sống dưới chế độ thực dân cai trị, họ bơ vơ lạc lõng như những con thuyền không bến.
Từ khu vườn nhỏ ra tới sông dài, bây giờ Đặng Thế Phong còn muốn đi xa hơn nữa đi tời cuối cuộc đời của mình qua một ca khúc mà mới đầu tác giả định đặt tựa là Vạn cổ Sầu, sau đó sửa lại là: Giọt mưa thu:
Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi
Trời lắng u sầu mây hắt hiu ngừng trôi
Nghe gió thoảng mơ hồ
Trong mưa thu ai khóc ai than hờ
Mùa thu mưa giăng mù lê thê , trời mây sầu ảm đạm với tiếng chim non chiêm chiếp kêu nghe buồn bã và đôi vợ chồng Ngâu sẽ mãi mãi khóc vì thu..
Vài con chim non
 chiêm chiếp kêu trên cành
 như nhủ trời xanh
………………………….
Ai nức nở thương đời châu buông mau
Dương thế bao la sầu..

TIẾNG LÒNG MÙA HẠ - Bùi Nguyên Bằng



Tôi miên man theo mây hạ về.
Bỗng nhớ xa xăm tháng năm học trò
Với con đò-dòng sông- mơ-ước
Với một thời_phấn trắng-nên thơ

BÀI THƠ TÌNH VIẾT MUỘN NGUYỄN AN BÌNH


 
Trong biển người. Bao la
Đường biên dài – vô hạn
Xuống cõi trần. Khai hoa
Hạt mầm nào – thức dậy?
 

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ “NGƯỜI ĐÀN BÀ CỦA BIỂN”

 
 
 
                   THUNG LŨNG TÌNH YÊU
 
Anh đưa em vào "thung lũng của tình yêu"
Có bướm, có chim… vờn bay ríu rít
Em hát, em cười long lanh khóe mắt
Ngỡ như mình sống mãi tuổi đôi mươi.
 

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2019

KÝ ỨC MÙ SƯƠNG – Tùy bút Bích Như


* Thân tặng các bạn văn nghệ sĩ Hội VHNT TN cùng tham dự trại sáng tác Đà Lạt tháng 8/2002

. Ngủ sớm nên mấy lần tỉnh giấc. Đêm dài lạ, mãi vẫn chưa thấy sáng! Đêm cuối cùng ở Đà Lạt sao bâng khuâng quá, sao cứ nghe lòng vương vấn, nhớ nhớ, thương thương ..
Nhớ lắm những sáng mù sương, những ngày mưa buồn. Nhớ con đường dốc lên xuống, quanh co dẫn đến chủa Sư Nữ. Nhớ rặng thông xanh, nhớ hàng liễu rũ, nhớ thác Bobla lất phất mưa bay, từng bước chân dò dẫm lội qua con suối nhỏ. Nhớ thãm cỏ bên Hồ Xuân Hương đêm lạnh dạo quanh. Nhớ đỉnh Langbiang buổi sáng nắng ấm núi đồi, em che dù đi thơ thẩn, hình dung mộ chàng Lang và nàng Biang nằm cạnh bên nhau lòng miên man tự hỏi cô đơn hay hạnh phúc?!

TRĂNG SÁNG HIÊN NGOÀI - Mặc Phương Tử

TRĂNG SÁNG HIÊN NGOÀI
                                            Mặc Phương Tử                                       
                                                Thân tặng; KTLy, LĐM, Nmy,LTKOanh, CDao.
                       
Trăng sáng hiên ngoài, đêm tráng gương
Nẽo phù vân tạc dấu vô thường.
Toả hương huyền nhiệm tình hoa cỏ
Lạnh dấu luân trầm mộng khói sương.
Cây gục đầu khuya sầu bốn mặt
Chim nghiêng cánh mỏng thức mười phương.
Ai hay giữa chốn miền u tịch !
Có một vầng viên nguyệt dặm trường.?
 
 
                                                             South Dakota, tháng 4. 2019.
                                                              MẶC PHƯƠNG TỬ.

ĐỨNG TRƯỚC THÁNH GIÁ - Nhật Quang


 
Chúa chết trên Thập giá
Tóc rối đội mũ gai
Còn tôi ngày hôm nay
Đầu mũ nhung, tóc sấy
 

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2019

Cánh cò - Liên Phương


 
Cánh cò
Về phía ca dao
Hạt nâu
Áo mẹ
Thấm vào 
Phù sa

HỒNG MÃO, MỘT HỒN THƠ NẶNG TÌNH VỚI QUÊ HƯƠNG – PHẠM VĂN HOANH

Nhà thơ Hồng Mão (phải) và tác giả
Nhà thơ Hồng Mão sinh năm 1930, tại Quảng Ngãi, nguyên Giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam 2 tại thành phố Hồ Chí Minh (Nay là cơ quan thường trú Đài Tiếng nói Việt Nam ở phía Nam), là hội viên Hội VHNT Quảng Ngãi. Ông sáng tác thơ rất sớm nhưng vì công việc quản lý nên phải tạm gác. Đến khi nghỉ hưu hồn thơ Hồng Mão mới nảy nở trở lại và dồi dào trong cảm hứng về tình yêu quê hương đất nước.

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2019

Thế Diệp - lắng đọng tâm hồn chìm vào cơn mê thơ - La Ngạc Thụy giới thiệu


https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhnvwMggr9IyqAOi18rYPyH4T26wYwzvQiXYcUOFY3iip7zXepGBXH9zM3uEei_B83RCnD3nM9A_bOiNWXE1-b7NYU_32LdylPuGZ4IMaYA4UWKKSMtTTlQ0MnSjPb1xMmh6VtW1WobYWfA/s1600/Th%25E1%25BA%25BF+Di%25E1%25BB%2587p.JPG
Thế Diệp

Tên thật Nguyễn Tiến Chương
Sinh năm 1969 tại Châu Thành, Tây Ninh
Công việc hiện tại: Giám đốc công ty TNHH. TM. DV Đông Á, Chủ tịch Hội Xuất nhập khẩu tỉnh Đồng Nai.

Thế Diệp là một doanh nhân, nhưng lại mê đắm văn thơ. Quê Tây Ninh và làm việc ở Đồng Nai, Thế Diệp bước chân vào lĩnh vực thơ ca khá muộn, anh tập tễnh làm thơ khi sự nghiệp đã thành đạt, anh mượn lời thơ để trải nỗi lòng với ngôn ngữ thơ mộc mạc, chân tình, phảng phất chút nhân tình thế thái. Tình cờ, tôi và Thế Diệp quen thân nhau khi anh về Tây Ninh ăn Tết nguyên đán. Thế Diệp nghe anh em văn nghệ sĩ đang họp mặt tại tư gia nhà văn Anh Đào để thưởng xuân, anh đã cùng nhà thơ Minh Phương đến chung vui với tấm lòng ngưỡng mộ chân tình. Từ đó, Thế Diệp say mê sáng tác hơn.

THỜI GIAN GÕ NHỊP - Trương Thị Thanh Tâm



         
Gió len vào tận khuê phòng 
Bóng nghiêng trên vách nghe lòng buồn tênh 
Người đi tình bỗng chênh vênh 
Bình Dương có nhớ nắng bên sông Tiền 

TÌNH THƠ - Vũ Hùng


 
Gặp nhau trên Bến My Lăng,
Sông xưa bến cũ vầng trăng ngỡ ngàng.
Đêm như ngắn lại, lang thang,
Sông trôi dờn dợn đôi hàng tre nghiêng.

TÌNH LẶNG Đinh Vương Khanh


Đoạn cuối đường đôi ngã chia tay
Chiều đang tắt nắng trải dài trên lối
Lời từ giã chẳng người nào muốn nói
Da diết mắt nhìn hai đứa lặng trao nhau
 

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2019

VỀ ĐẤT TỔ.- Vũ Hùng


Sáng nay Nẫu ngược tàu về Phú Thọ,
Về với Phong Châu Đất Tổ ngàn xưa.
Chẳng biết giờ đã đâm đuống* hay chưa,
Câu hát xoan nghe sao mà yêu thế?

Bên bờ dĩ vãng - Bằng Bùi Nguyên

 
Một buổi sáng trên cành cây nọ
Có con chim nhún nhẩy điệu qua cầu
Đôi chân khảnh mang nỗi sầu moc nhánh
Giẵm lên từng dĩ vãng đã ăn sâu

ĐỌC “GIAI ĐIỆU TÌNH SI” THƠ LÊ GIAO VĂN - Châu Thạch



GIAI ĐIỆU
TÌNH SI

(riêng tặng những người tình, được tái ngộ sau 1975)
 
Cũng có thể khi chúng mình gặp lại
Con đường xưa cỏ úa lá rụng đầy
Anh sẽ nói với em là như vậy
Cuộc tình nào không có lúc chua cay

VƯỜN TÂM -- MP. Trường Giang Thủy

Gởi ngày xưa vào hư không, 
Mai ta rũ sạch hồng trần rong chơi... 
Bây giờ  - thôi cứ thảnh thơi,  
Ngày ngày...vui thỏa nguyện bồi vườn tâm! 

Em tôi - Liên Phương


Em tôi gánh lụa qua cầu
Hay em gánh cỏ
Vườn dâu mới về
Con đường thoan thoắt chân quê
Đóa Quỳnh đang nở
Bên lề thoảng hương

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2019

MÙA TRĂNG ẤU THƠ - NGUYỄN AN BÌNH


 
Ngủ yên nhé. Vầng trăng – tôi - ấu thơ
Ngủ đi niềm vui – bé nhỏ. Đợi chờ
Đêm rất xanh. Xanh suốt mùa mê sảng
Có tiếng vạc sành. Kể chuyện vu vơ.

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

ƯỚC GÌ… - Tịnh Đàm


 
Ước gì, từ nỗi buồn tôi
Sẽ như hương thắm ngọt môi em cười.
Để chiêm bao dệt nên lời,
Những yêu thương mãi ru đời nhau vui.
 

Tương tư một khúc Sông Tiền - Liên Phương


 
Tương tư một khúc Sông Tiền
Người về đến hẹn tháng giêng thuở nào
Chạm dòng ra phía cù lao
Bốn bề xanh mướt ngọt ngào trái cây
 

NHỮNG TRANG ĐỜI THẤM ĐẪM YÊU THƯƠNG – PHẠM VĂN HOANH

Đọc tiểu thuyết Dòng Đời của Nguyễn Duy Toàn
 
Tập tiểu thuyết "Dòng đời" của Nguyễn Duy Toàn (Lưu Lãng Khách, quê Quảng Ngãi, sống tại thành phố Hồ Chí Minh), do Nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành quý I năm 2019, gồm 10 chương, là sự ngắm nhìn về quá khứ của một lãng tử miệt mài làm thơ trên bước đường phiêu lãng. Mỗi chương là một chặng đường của chính tác giả, với những buồn vui, thăng trầm trong cuộc sống. Điều đáng nói trước tiên ở tập truyện này là yếu tố tự thuật hấp dẫn, cuốn hút người đọc. Là nhà thơ, Nguyễn Duy Toàn đã tựa vào thế mạnh của ngôn từ giàu cảm xúc để trần thuật những sự kiện mà nhân vật đã trải qua. Vì vậy mà truyện đậm chất trữ tình. Ở mỗi chương tác giả luôn có cách dẫn dắt, vận động linh hoạt, sinh động.

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

NỤ HÔN TÌNH ANH GỞI - Trương Thị Thanh Tâm


         
Tôi vẫn biết yêu anh là không thể 
Khi tuổi đời chẳng sánh được cùng nhau 
Nhưng trái tim vẫn hồ hởi muốn trao 
Lòng ngây ngất nụ hôn tình anh gởi 
 

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

GIẤC CỎ - Quỳnh Nga



Tôi ngồi xuống triền đê
Đan tay nghe đồng chiều đón gió
Mùa vẫn xưa em còn đợi tôi ở đó
Ai thắp lên trời 

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

QUY LUẬT DÒNG CHẢY – Tản Mạn Đàm Lan

         Thường thì người ta chỉ hay dùng cụm từ này để chỉ sự giao chuyển của sông ngòi kênh rạch biển khơi và cả tầng nước ngầm. Nhưng xét kỹ mọi góc độ của cuộc sống đều hiện rõ thứ quy luật này. Hãy thử đi từng phạm vi lĩnh vực xem sao nhé.
         Lĩnh vực đâu tiên gần gũi hiện diện hàng ngày với tất cả mọi người. Vật chất. Là tổng hợp mọi thứ đồ vật thiết yếu phục vụ cho nhu cầu đa thể cách của cuộc sống. “Vật chất không mất đi, nó chỉ thay đổi từ hình dạng công năng này sang hình dạng công năng khác”. Và chỉ hai từ “tái chế” đã cho ta thấy rõ tính quy luật dòng chảy của nó. Góc độ khác là sự lưu chuyển, các thứ dồ vật thường không ở quá lâu một chỗ hay một người, sự đào thải dưới mọi hình thức luôn diễn ra. “Cái cũ chưa đi thì cái mới chưa đến”. Tất cả mọi vật dụng luôn phải dời vị trí tùy theo khả năng điều kiện và cả tâm trạng của người dùng, tất yếu chúng luôn đi từ cao xuống thấp. Cho dù một vật nào đó có được yêu quý trân trọng về mặt giá trị tinh thần mà lưu giữ bao lâu đi nữa, thì chúng cũng không thể cưỡng lại dòng chảy thời gian.

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2019

VỊNH  HOA  TRINH  NỮ 
Phan Hoa Lý
 
Tên em trinh nữ thật trang đài
Lẩn khuất bên đường đón đợi ai
Mắc cở lá xanh liền khép lại
Rung rinh hoa tím kịp vươn hoài 
Giữ gìn trong trắng khi sương sớm
E ấp ngọc ngà dưới nắng mai
Thương xót cho loài hương cỏ dại
Tên em trinh nữ thật trang đài
 
Phan Hoa Lý

ANH ĐÂU RỒI, NẮNG CÓ TRẮNG MIỀN QUÊ? - Trương Thị Thanh Tâm


         
Anh ạ, tháng ngày sao mà dài quá 
Đêm cũng buồn, lòng cảm thấy cô đơn 
Nhớ anh nhiều nào biết nói gì hơn 
Ta xa quá làm sao em nói nhỏ!
 

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2019

Như sợi khói đồng - Bùi Nguyên Bằng


 

Ngồi đây bên khói đốt đồng
Với mùi rơm rạ mặn nồng yêu thương
Nghe tình đất gọi quê hương
Buông lòng theo bước chân buồn đi qua 

CHÙM THƠ TÌNH KHẮC KHOẢI – Phạm Ngọc Thái

Nguyễn Thị Như Thơ (nick-name là Su Râu), sinh năm 1994, quê ở Phú Yên, hiện đang học tại trường ĐH Nông lâm TP. HCM.
 
 
TIẾNG KHẮC KHOẢI MÙA ĐÔNG
 
Ta lại viết bài thơ tình một thưở
Với người đàn bà trẻ xa phương
Hồn vọng bay trên sông nước quê hương
Xin lưu giữ tấm hình nàng… Nơi trái tim thi sĩ …
 

ĐỌC “THƠ CỦA GÁI QUẢNG TRỊ” CỦA QUANG TUYẾT – Châu Thạch

Thơ của Gái Quảng Trị.
Quang Tuyết
 
Có lần nào em thủ thỉ với anh
Về một vùng quê xa xôi nghèo khó
Nơi chỉ có mưa buồn, hạn khổ
Nắng cháy nung người, lạnh buốt tận cùng xương

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2019

QUÁN VẮNG CHÂN ĐÈO - Thế Diệp


 
Quán vắng trời chiều khách vắng teo
Chim thôi gọi bạn hết eo sèo.
Dáng em tóc xoã buồn tha thướt
Lớt phớt mưa bay lạnh xóm nghèo.

Sao em nhớ hoài người yêu cũ! - La Ngạc Thụy


 
Chiều nức nở gọi mây về tím ngát
Bắt cầu vồng bảy sắc khóc mưa bay
Em cô đơn, gác lạnh sầu kém sắc
Bỏ cuộc tình trắc trở ngậm ngùi say


Đọc tập thơ “Lời cỏ hát”, Nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành tháng 10 năm 2018 của Trần Thu Hà (bút danh Hoa Cỏ May, hội viên Hội Văn học nghệ thuật Quảng Ngãi, giáo viên Trường THPT Chuyên Lê Khiết Quảng Ngãi) tôi có cảm giác Trần Thu Hà không chỉ làm thơ mà chị đang mượn thơ để hát lên khúc hát của mình. Khúc hát tâm tình của nữ sĩ đã qua cái tuổi “tri thiên mệnh” với tâm thế suy tư về nỗi người, nỗi đời qua thời gian. Lời hát của chị được cất lên từ trong sâu thẳm của trái tim. Một trái tim đầy ắp yêu thương và khát khao… “Heo mây về trời đất đã sang thu/ Nắng bớt chói chang, lá vàng rơi lối ngõ/ Cánh diều em khẽ chao mình trong gió/ Đóa cỏ may mỏng mảnh hát lời yêu” (Lời cỏ may). Trần Thu Hà đã hóa thân vào hoa cỏ may. “Tôi buộc hồn tôi vào cỏ/ Cỏ hoang hát khúc không nhà/  Tôi buộc tình tôi vào cỏ/ Cỏ may níu bước chân qua/ Tôi buộc đời tôi vào cỏ/ Cỏ mềm tựa khúc du ca” (Tôi và cỏ). Đóa hoa cỏ may được nhân hóa hát lên lời yêu để ghim thương nhớ vào những cuộc tình xa cách và để thắp lên niềm hy vọng về một ngày mai đoàn viên.

NHỚ VUA HÙNG - Liên Phương


 
Kính về ngày Giổ Tổ Vua Hùng mùng 10-3âl
 
Năm mươi người con
Theo cha xuống biển
Năm mươi người con
Theo mẹ lên rừng
Lạc Long Quân 
Sinh mười tám vị vua Hùng
Tổ quốc ta
Có từ thuở đó

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019

MỘNG DƯỚI HOA - Trương Thị Thanh Tâm


         
Tình rơi theo giọt cà phê 
Tình chìm đáy cốc, tình mê muội đời 
Hay tình còn nửa chơi vơi 
Nửa kia đọng lại môi ai trên vành 

Chiều Long Đức - Liên Phương


Thơ tặng các anh
 
Chiều tôi về Long Đức
Dưới tán lá cây xanh
Sao lòng còn ray rức
Những nghĩ suy
Giữa cuộc sống đời thường

Nhạc sỹ Hoài Nguyên: còn mãi một dòng chảy âm nhạc trong huyết quản o NGUYỄN QUỐC ĐÔNG



Nhạc sỹ Hoài Nguyên tên thật là Nguyễn Văn Nguyên sinh năm 1948 ( tuổi Mậu tý) là một trong những nhạc sỹ hoạt động âm nhạc lâu nhất ở Tây Ninh .Từ trước 1975 anh hoạt động văn nghệ chung nới NS Băn Vi ( tác giả bài hát Giã từ ) .Năm 1972 anh đã thành danh khi có ca khúc Duyên đã lỡ được danh ca Elvis Phương trình bày,bài hát đã được nữ ca sỹ Thanh Thúy tuyển chọn vào băng nhạc tuyển Thanh Thúy 21.Sau giải phóng, anh công tác Nhà văn hóa Hòa Thành, những năm thập niên 80 anh sáng tác rất nhiều những bài hát phục vụ phong trào.Người ta được biết anh nhiều nhất qua những  sáng tác  về phong trào xây dựng Công trình thủy lợi Lòng Hồ - Dầu Tiếng tiêu biểu như  các bài : Ngày vui đã đến,Lòng Hồ - Niềm tin rực sángBài hát Ngày vui đã đến từng đạt giải xuất sắc trong Liên hoan Âm nhạc toàn quốc năm 1984 tổ chức tại Hà Nội.Sau nầy anh nghiêng về mảng sáng tác tình ca với những ca khúc mượt mà trữ tình như bài hát Biên giới và tình em là một bài hát hay quen thuộc được mọi người yêu thích.Nhưng dấu ấn mà anh để lại cho người yêu nhạc Tây Ninh  phải nhắc đến bài hát Nước Trong tình đất tình người. Bài nầy anh sáng tác trong một chuyến đi thực tế Nông trường Nước Trong năm 1990. Lời ca mộc mạc chân thành, giai điệu nhẹ nhàng trữ tình, phần chuyển qua cung trưởng rất tự nhiên, ngọt ngào,trong sáng..Năm 2008 sau một cơn lên huyết áp anh bị đột quỵ sức khỏe sa sút đã làm anh phải tạm dừng công việc sáng tác .Những năm gần đây sức khỏe anh đã dần ổn định, đã ấp ủ nhiều dự định nhưng chưa thực hiện được