Gió len vào tận khuê phòng
Bóng nghiêng trên vách nghe lòng buồn tênh
Người đi tình bỗng chênh vênh
Bình Dương có nhớ nắng bên sông Tiền
Mỹ Tho phố cũ người quen
Mênh mông con nước chảy tràn về khơi
Đừng đem lời cợt lã lơi
Cho tim đau nhói, phai phôi nụ cười
Sân ga giờ vắng bóng người
Đèn khêu ngọn gió bóng tôi một mình
Thời gian gõ nhịp thâu canh
Vòng tay ngày đó, để dành chờ ai
Người ơi bến nước vơi đầy
Tình treo ngọn bấc, đêm dài ủ ê
Trăm năm xin chớ lỗi thề
Để cho dòng nhớ…đêm về quạnh hiu
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét