Sáng nay Nẫu ngược tàu về Phú Thọ,
Về với Phong Châu Đất Tổ ngàn xưa.
Chẳng biết giờ đã đâm đuống* hay chưa,
Câu hát xoan nghe sao mà yêu thế?
Biết có kịp không đến giờ hành lễ,
Rước kiệu lên Đền Thượng đỏ cờ hoa.
Nén hương dâng mong manh làn khói tỏa,
Vững cả lòng đàn con Việt ngàn năm!
Nẫu sẽ về làng Cổ Tích xa xăm,
Chỉ cái tên thôi đã trở thành bất tử.
Chuyện nhục vinh trong những giờ lịch sử,
Lại hiện về như nửa thực nửa hư?
Trống thúc vang vạm vỡ những kình ngư
Đang bơi sải giữa ngả ba Bạch Hạc.
Nơi các Vua Hùng luyện tập thủy binh ,
Giữ bờ cõi cho muôn dân hưởng phúc!
Nô lệ ngàn năm đau thương tủi nhục.
Xương máu rơi "muôn thuở vững âu vàng"**
Giờ đất nước vẫn còn bao gian khó,
Nhưng cuộc đời hương sắc đẫm bao trang?
Về Phong Châu Nẫu vượt cả dặm ngàn,
Hôn Đất Tổ bấy lâu nay mong ước.
Tự hào thay cháu con Người dựng nước
Dải non sông tươi thắm giữ vẹn toàn!
14.04.2019
Vũ Hùng
* Đánh trống đồng.
** Thơ Trần Nhân Tông.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét