Dẫu chẳng hẹn sớm mai và hoa cúc
nắng thanh tân gội nhuộm áo ai vàng
dẫu chưa tết sao lòng nghe rạo rực
như bồi hồi theo nhịp trống trường vang..
Dẫu chẳng đợi mùa đông về buôn buốt
bấc non tơ chải chuốt tóc ai dài
một chút gì tôi không chiêm nghiệm được
hình như là…ai thả sợi hương bay.
Em không phải hoa khôi hay người mẫu
không phấn son lộng lẫy
nét kiêu sa
là cô giáo nghiêm nghiêm
mà hồn hậu
mắt môi cười rạng rỡ trộn
vào hoa.
Dẫu thề thốt : đừng lạc
lòng nhẹ dạ
mà tim tôi cứ bướng bỉnh
bất an
một chút gì - hình như
là…nỗi nhớ
là giấc mơ em cúi xuống
dịu dàng.
HNU
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét