TÀN CUỘC
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Về thôi ! chiều lạnh hơi sương
Lòng ta với phố cũng buồn như nhau
Đèn đêm cùng bóng cúi đầu
Soi nhau qua mấy lối sầu lạ quen
Về thôi ! chiều đã vàng đêm
Trăng sao giăng kín nỗi niềm, ai hay ?
Mùa phai ngọn tóc xưa bay
Nhuộm ta cũng đã trắng ngày long đong
Về thôi ! một cõi hư không
Cuộc người chìm khuất giữa mông mênh buồn
Ta về lạc giữa phố phường
Nào hay chiều đã hoàng hôn bao giờ !
Về thôi ! hồn gửi vào thơ
Qua đêm độc ẩm, ngày hờ hững trôi …
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét