Những cây thông bên sườn đồi
Cứ vi vu bất tận
Người bảo gió réo
Kẻ nói thông reo
Là gió réo hay thông reo
Một góc nghiêng nghiêng muôn nẻo đường đời…
Cuộc lữ hành phong trần sờn vai áo
Dấu chân dặm đường cảm nhận miên man
Tấm thân trời cho dẫu quý giá nhưng đam mê chồng chất
Cơn cám dỗ trỗi dậy từng cơn và chất ngất trong tim
Một lần sai rồi lại thêm lần nữa
Đã trót đa mang nên phải đèo bồng
Kẻ trốn chạy lánh xa
Người đua nhau khám phá
Cái được mất
Cái tìm tòi phát hiện
Trả về không
Rồi tất cả hư không.
…
Trả lại tấm thân nhẹ nhàng như cơn gió
Sa mạc mênh mông hỏi gió có vi vu.
Hoàn Mỹ ĐL 01.03.20
Thế Diệp
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét