Bùi Nguyên Bằng
Nắng ấm chạm vào bông sao nhái
Tôi về thương nhớ một bờ vai
Ba mươi năm vẫn còn yêu mãi
Sao nhái bên trời mây trắng bay
Nắng mai ủ rũ trơ chiều tím
Sao nhái đã tàn nắng cũng phai
Rồi mai nắng lại qua song cửa
Đánh thức mơ về hình bóng ai
Có khi ngồi nhớ bông sao nhái
Nhớ cả một thời áo trắng bay
Đôi khi lấn cấn lòng vương vấn
Câu hỏi ai còn ai nhớ ai.!
Lay lắt đời xuân rồi em ạ
Trên nhánh thời gian tóc đã phai
Có khi lòng chợt mơ về cội
Theo khói lam chiều vơ vẩn bay.
BNB
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét