Buâng khuâng mây tím biếc về đâu
Buồn lên mắt lá ngẩn ngơ sầu
Chiều mưa ướt hết vầng trăng cũ
Tơ lòng theo mộng suốt đêm thâu
Người đi buổi ấy hoa ngâu nở
Bùi ngùi mấy cánh rụng bên song
Đưa ta vội hái chùm duyên nợ
Chiều nghe hoa rớt ở trong lòng
Thưở ấy hoài mong mãi một người
Trăng đầy khao khát tuổi đôi mươi
Bến sông con nước dềnh dàng chảy
Quên mất đầu nguồn nước vẫn khươi
Chiều tiễn chiều đi ta ở lại
Hạnh phúc nào đâu? Áo thu phai .
Vần thơ trôi ngược theo chiều sóng
Lần trong hương gió nét trang đài
Cửa lòng ta bật tiếng : tôi ơi !
Thảng thốt từ sâu trái tim người
Ngước lên trời thấy mênh mông quá
Đưa tay ta chạm đã lưng đời.
Ngưng Thu
(Bình Thuân)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét