Chiều xuân muộn bâng khuâng trên lòng phố
Đôi nhành mai còn lác đác hoa rơi
Én nghiêng mây còn lạc giữa lưng trời
Hồn bỗng nhớ …ngày sao mà ngơ ngác
Có cô em mái huyền như sóng nhạc
Giữa lưng trời còn mượt khúc chơi vơi
Đóa mơ xuân còn mộng thắm môi cười
Bờ mi khẽ bổng trầm hương dấu ái
Bước chân buông la cà ven cúc dại
Thoáng nghe lòng vân vấn cõi tình mơ
Nắng như rơi bất chợt một câu thơ
Mà ngan ngát hương mùa say nấn nuối
Luyến xuân qua xuyến lòng xin chớ vội
Đôi cánh hồng thanh thỏa chút niềm hương
Én xuân còn thơ thẩn giữa miền sương
Chiều xuân luyến cánh môi còn chúm chím
ĐÀM LAN
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét