Năm xưa anh trồng cây si,
Rễ chưa kịp bén, anh đi nơi nào?!
Vườn hồng bặt dấu chân vào,
Bến mê thoáng tiếng lá xào xạc rơi!
Cây si rễ bén tim rồi,
Trong mơ em thấy anh ngồi bên em.
Tiếng chân trên lá khua êm,
Anh về nghiêng giấc mộng em nửa vời!
Rễ cây si lan khắp nơi,
Cớ sao anh lại nỡ rời bỏ đi.
Tim yêu khô héo từ khi,
Rễ si mọc nát – còn chi vườn hồng!
Cây si – ai mượn anh trồng!…
MP. Trường Giang Thủy
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét