Ngày xưa ai đặt tên Núi Cấm
Núi có hiểm chăng ?
Mà cấm bước chân người
Để bảy núi lại tựu về Núi Cấm
Sáng mai nầy
Tôi ngắm núi núi ơi !
Đường lên Vồ
Khúc lượn chơi vơi
Sương sớm lạnh như trời Đà Lạt
Dưới kia đồng lên xanh mùa hạt
Đường hai bên
Sỏi cát gập ghềnh
Cây thốt nốt già
Đứng lặng mình ên
Giữa ruộng lúa xa xa mà thấy lạ
Đoàn người hành hương
Về đây thư thả
Cho tâm bình yên lòng khuây khỏa nơi nầy
Em lên chùa lễ Phật sáng nay
Thiên Sơn Cấm có những ngày như thế
Hồ nước trong
Cá bầy
Sen nở
Trên cao Đức Di Lạc Phật cười
Một ngày trên Núi Cấm dạo chơi
Em xuống núi xa rồi em có nhớ ?
"Đà Lạt miền Tây" cho đời muôn thuở
Quê hương ta đẹp lắm tự hào
Thiên Sơn Cấm
Chiều về gió vẫn xôn xao…
Liên Phương
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét