Thả nhẹ một giấc mơ
Của ngày xa không níu
Chiều mơn man gió dịu
Cũng nhẹ nhàng bay đi
Thả nhẹ một nỗi đau
Vết thương ngày không tuổi
Cho vầng mây rong ruổi
Hóa tan vào muôn phương
Thả nhẹ một bóng sâu
Cho dòng hương xuôi chảy
Mờ xa từ phương ấy
Cũng ngập ngòa hư vô
Thả nhẹ đi…thả nhẹ
Sẽ cất mình bay lên
Kìa bao la vũ trụ
Sắc tan hòa…không tên
Đàm Lan
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét