Thứ Năm, 25 tháng 7, 2019

THƠ VÀ EM NHẸ BỔNG… XUÂN VỀ - Đan Thụy



 
Em như sợi nắng mai mong manh
Sưởi ấm bình yên lên những giọt sương
Tuổi bâng quơ say mùa em nông nổi
Bên bạn bè
từ đó biết nhớ… quên


Tia nắng vỡ
thênh thang ngày tháng
Lời tình đầu
dấu kín trong tôi
Trên dốc chiều chênh vênh triền nắng
Vần thơ anh vẫn theo nhỏ hao gầy
 
Dáng em mềm xanh xanh chiếc lá
Hương thầm ngọn gió xuân đưa
Bước chân qua chạm chiều vết cắt
Đời vá vay
muốn khóc một mình
 
Em thả tiếng cười vào mùa xuân
Tiếng… đung đưa chạm đáy lời dâu bể
Phím thời gian hững hờ đánh võng
Thơ và em nhẹ bổng…
xuân về
 
ĐT

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét