Thứ Năm, 6 tháng 1, 2022

Ngày bất chợt - Thơ Thế Diệp

 


Rồi sẽ đến 

Ngày buồn bất chợt

Ánh nắng chiều vụt tắt khỏi hoàng hôn.

 

Trời đất tối đen 

Tinh cầu lạnh giá

Gió rít ù ù 

Mặt đất ngã nghiêng

 

Những bước chân chập choạng

Đất rung rung vỡ toạc đêm đen

Bao vong hồn lang thang thất thểu

Một mình ta lạc giữa đất trời

Những tiếng kinh cầu râm ran ngắt quảng

Ai đợi chờ ai, bóng tối chơi vơi!?

 

Bao lề luật

Những giới răn chuẩn mực

Đạo đức giữa đời ai đã dạy ai

Còn lại gì

Giữa hố sâu vực thẩm

Hạt cát miên man lạc giữa đất trời.

 

Những tấm lòng

Ai gởi vào trong gió

Cũng bay đi trong khoảng trống bao la

Từ bụi cát rồi cũng về bụi cát

Cát bụi hoang tàn 

Biết có cần nhau?.

 

18.02.2017

Thế Diệp

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét