lá rơi vàng lối xưa...
ngày chúng mình hẹn lần đầu gặp nhau bẽn lẽn
bây giờ tháng mười hội ngộ giao mùa
chào nhau nuối tiếc
những chiếc lá
nửa buồn
nửa vui
nhưng cứ là tha thiết!
mùa giã từ đâu đã chẳng thương nhau!?
và anh nữa! / cứ quay mặt đi...
không cần đâu
những bàn tay vẫy chào nghĩ là tạm biệt
nhưng ánh mắt và nụ cười
anh gửi vào những chiếc lá vàng cuối thu
không còn là những lời từ trái tim tha thiết
gặp những lá vàng thu hấp hối rụng sang đông
mùa thu không anh
mùa không có nhau bây giờ em mới biết
vì …trong em cũng bắt đầu cạn kiệt
những nỗi buồn hư hao!
Và chính em thay vai nói với lá vàng và mùa thu
“Xin chào chia biệt mùa không nhau!
10/2018
Vũ Miên Thảo
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét