Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2022

Em trở về cùng với mùa xuân - Chùm thơ Lê Thanh Hùng


  

Em trở về cùng với mùa xuân

 

Em đã về và bươn trải như xưa

Chợ sớm, chợ chiều suốt ngày tất bật

Em gánh cá trong giông chiều lất phất

Chấp chới chiều xanh, mây xám phỉnh lừa

                          *

Bao nhiêu năm lận đận ở quê người

Quay quắc nhớ hàng dừa cong bãi vắng

Đơn côi đứng, troãi mình nghiêng biển lặng

Vẫn thì thầm, cố réo gọi người ơi ...

                          *

Biển lở ở đây, bồi lắng nơi nào?

Xa xôi lắm, nhịp đời còn vay, trả

Gánh nặng treo nghiêng đoạn tình chấp vá

Nồng nàn trôi, con sóng chạy lao xao

                          *

Đường vắng bừng lên lấp lóa ánh đèn

Người khách lạ, bước lơ ngơ trên phố

Chiều vội buông lơi, sắc màu loang lỗ

Chập choạng đường xa, trĩu nặng rối beng

                            *

Sóng sánh chiều đêm, em bước vội vàng

Con đường thân quen, cháy lòng khấp khởi

Biết đâu đó, còn có người đang đợi

Gió lay mùa, hình như xuân đã sang ...

 

Đò chiều

Khép hờ, cong môi thiếu nữ

Đò xuôi, lơ đểnh chiều buông

Nhìn sông, tài công(*) tư lự

Lục bình trôi sóng đổ dồn

                *

Đò chiều, hôm nay vắng khách

Ngồi không cô bán vé buồn

Lướt mắt, đôi bờ lau lách

Gặp cô thiếu nữ môi cong ...

                *

Đang  nhìn tài công trước gió

Áo phanh, vạm vỡ ngực trần

Thây kệ, kìa ai quạo quọ

Đắn đo, lưỡng lự phân vân ...

                *

Theo chiều, cười trong gió

Bến đò dọc, trôi xuôi

Mơ hồ như ai gọi

Chậm thôi ... ơi đò ơi!

___________

(*) Tài công: Người lái thuyền, đò, thuyền trưởng

 

Hồn quê

Ta vụng dại, và cứ ngỡ an nhiên

Đời quê kiểng, lẫn vào câu bát nhã

Nữa đêm nghe, tiếng cựa mình của lá

Của hoa, hay là của nổi lòng riêng?

                     *

Trong thẳm sâu, như có tiếng thở dài

Điều gì đó, như bâng quơ, bất chợt

Mãi âm ỉ và thao lao, không ngớt

Trôi suốt đêm dài, nắng mới nguôi ngoai

                    *

Khi tia nắng đầu tiên, vừa gõ cửa

Vẽ vạnh tròn, trên vách đá rêu phong

Cứ nhấp nháy, như đồng tiền sấp, ngữa

Dẫu hư không, sao cũng nặng trĩu lòng

                    *

Thời gian đọng, trên đầu tràn tóc trắng

Dòng đời trôi, những trắc trở, ngã nghiêng

Ăn trái ngọt, sao quên thời cay đắng?

Bao trăn trở, ưu tư, nỗi muộn phiền …

                     *

Sao cứ so sánh, chuyện đời, cao thấp ?

Đâu còn là thời mơ mộng, bâng khuâng

Sau lớp bụi, thời gian nào, khuất lấp

Trái tim hồng, vẫn réo gọi, mùa xuân.

IV/2015

 

Tiếng gọi mùa

Giọt mưa tràn qua cỏ

Xôn xao gió gọi mùa

Bóng em gầy qua ngõ

Chiều nghiêng, tiếng nắng khua

              *

Mai chiều xa mấy độ

Mùa cây nở rộ rồi

Dốc đời đầy bão tố

Lời yêu chớm cung môi

             *

Ngập ngừng chưa kịp nói

Thì người qua mất rồi

Vội vàng quên tiếng gọi

Người ơi ! ... vọng xa xôi

               *

Em như mùa trôi mãi

Đánh rơi chuyện tình buồn

Đắn đo thời con gái

Ngẩn ngơ, bóng chiều buông ...

 

Dòng sông cạn thì không có sóng

Chầm chậm trôi qua bãi sa bồi

Bùn lầy nước đọng

 

Mơ những ngày cuống lũ xa xôi

Dòng sông cạn còn nguyên tên hồi đó

Em bước qua, ngơ ngẩn đôi hồi ...

 

Lê Thanh Hùng

Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét