Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

VẾT TRĂNG! - Thy Minh

 
 
 
Chiều thu
Xa núi rưng rưng!
Gió cười trong lá thuở từng bên nhau
Tận cùng đêm
Tận nỗi đau!
So dây, gảy khúc nông sâu cung buồn

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018

Giỗ Mợ - Thế Diệp

Thế Diệp

 
Người mãi nơi nào con ở đây
Nỗi niềm thương nhớ cứ vơi đầy
Hai năm xa cách đời hoang vắng
Một nén hương lòng heo hắt bay
 

NGOẠI Ô CHIỀU ĐÔNG CHÍ – Truyện ngắn VĨNH THÔNG

 
Tôi cố ý đến quán sớm hơn giờ hẹn, vì muốn có chút thời gian ngồi một mình, chỉ vậy thôi. Quán cà phê nằm khuất ở ngoại ô, có cái tên khá đặc biệt: Giáng Mi. Đây là quán ưa thích của tôi ở quê nhà. Lúc còn ở đây, những lần rủ bạn bè đi cà phê tôi lại hẹn đến Giáng Mi. Bây giờ xa quê nhưng vẫn vậy, mỗi khi có dịp về tôi lại tìm đến quán, như một thói quen. Có lẽ bởi nơi đó, tôi đã buộc một phần dĩ vãng vàng vọt của mình, tự nhủ lòng để mãi quên đi, nhưng rồi thỉnh thoảng vẫn vọng về từ đâu đó xa xăm, hay chính mình đang tự tìm đến và nhắc nhớ?

Mênh mang đêm về - Tản văn Đặng Việt Trinh


   Chị đón tôi ở siêu thị của chung cư, mỉm cười rồi dẫn tôi lên nhà. Hai đứa con chị mừng rỡ chào dì. Dẫn tôi vào phòng, chị vội ra ngoài cho mấy đứa trẻ ăn. Căn hộ chị tầng 19, đủ cao để nhìn thấy những thứ đằng xa kia. Tôi đến kéo cửa sổ. Phía trên  là bầu trời cao vô số những vì sao lấp lánh. Phía dưới là muôn ánh đèn lung linh, huyền ảo từ quận 1. Hít thở sâu, nhìn xa xăm, thả hồn trong cơn gió đêm thổi phả vào người mát rượi. Bất giác tôi buồn, cố kềm nén để nước mắt không rơi nhưng mà kỳ lạ, nó có chịu nghe mình đâu, và nó vẫn tuôn ra như thể bấy lâu chất chứa nhiều điều chưa được tỏ bày. Không buồn sao được, chuỗi ngày qua cứ như một giấc mơ. Những cơ hội, những cuộc chia ly, gặp gỡ… Mọi thứ đến nhanh và ồ ạt đến mức nhiều lúc nằm gác tay lên trán mà cứ ngỡ mình đang là sinh viên, vô tư cười đùa nhảy nhót cùng chúng bạn.

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

Những nẻo đường xưa - La Ngạc Thụy

 
Cầu Gò Dầu nối 2 bờ thượng hạ

Cứ tưởng sinh ra, lớn lên và sống cả đời ở vùng thị tứ với những con đường rộng thênh thang, trải nhựa bê tông, đèn đường sáng choang hai bên hè phố hay chí ít là những con đường trải nhựa theo công nghệ “kẹo đậu phọng” hoặc trải đá đỏ thì những nẻo đường xưa chỉ còn qua lời kể trong ký ức của ông bà cha mẹ. Nhưng không, nếu chịu khó quan sát một chút thôi, mỗi ngày trên đường phố đều có thể nhận ra vài dấu tích của những con đường thôn trước khi “cứng hóa” hay nhựa hóa qua phong trào xây dựng nông thôn mới.

Bay theo dấu bồ công anh - Nguyễn An Bình

 
Bay đi vào cõi vô cùng
Bồ công anh trắng – nghìn trùng mỏng manh
Ngày xuân chín đỏ trên cành
Chim quyên xuống đất – chưa đành vội xa.
 

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

HUẾ ƠI - Pham Mai




Cầu vẫn đợi từ trăm năm trước
Văng vẳng thơ ai,nước thủng thẳng xuôi dòng
Huế vẫn thực trong mơ màng sương khói

Lang thang phố Hội… – Phan Nam

 Con đường từ Đà Nẵng đẹp như cổ tích với hàng dừa xanh ngắt, những bãi cát trải dài vô tận, vang vọng câu hát tựa sóng vỗ đưa tôi đến miền đất vô cùng xa lạ nhưng cũng rất đỗi quen thuộc: phố cổ Hội An.

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2018

Làng quê ven sông rạch - La Ngạc Thụy

VCD
Cầu Quan! Dấu ấn đặc trưng của Tây Ninh. Không hiểu từ bao giờ chiếc cầu ấy đã găm vào tiềm thức của tôi. Người sống ở quê, có thể bắt đầu từ con đường làng nhỏ, chạy ngoằn ngoèo lượn qua những vạt ruộng, men theo những hàng rào dâm bụt, lũy tre gai, trúc rừng; rồi những trụ rơm cao ngất bên góc vườn nhà, bên cạnh chuồng trâu, bò … còn người dân phố thị bắt đầu từ cầu Quan, là ký ức miên man từ thuở mẹ cha gồng gánh qua cầu trên đôi quang gánh, là nỗi nhớ đeo mang cho một đời người.

THÁNG MƯỜI CỦA EM - Đan Thụy

  Tháng mười mùa yêu thương mang hương cốm
Có khi nào anh nếm hoàng hôn vị mặn?
Ai đã nhặt mặt trời dấu dưới chân mây
Để chiếc lá vàng rơi ngẩn ngơ khi làn mưa bay nhè nhẹ
Trong ngày gió, mùa qua lững lờ trôi giữa niềm riêng

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Bụi bay vào mắt, khắc khoải những phận người – Phan Nam

(Đọc Bụi bay vào mắt, tập truyện Sơn Trần, NXB Hội nhà văn 2018).
 Sau một thời gian dài thai nghén, tác giả Sơn Trần vừa cho ra mắt tác phẩm đầu tay Bụi bay vào mắt, NXB Hội nhà văn tháng 10.2018. Là một giáo viên dạy văn, hội viên hội VHNT tỉnh Quảng Ngãi, anh sáng tác đều đặn và khẳng định sự hiện diện cũng như tên tuổi của mình trên các ấn phẩm báo chí, văn chương nghệ thuật.

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

TÌNH KHÚC 1954-1975 ở MIỀN NAM – LÊ THIÊN MINH KHOA



Phác thảo bìa cuốn sách “9 thập kỷ ca khúc tân nhạc Việt Nam”- Lê Thiên Minh Khoa.
1.
        Ở Miền Nam từ 1954-1975, một lớp nhạc sĩ trẻ hơn xuất hiện với các bản tình ca mới. Khác với dòng nhạc tiền chiến thường mượn cảnh mùa thu, mưa, sương, đêm khuya… để nói lên tình cảm của mình, những nhạc sĩ này có cách thể hiện trực tiếp hơn, ca từ lãng mạn vẫn là ngôn ngữ văn hóa nhưng mới mẻ hơn, trẻ trung hơn và sống động hơn, với nhiều cung bậc tình cảm hơn, khoắc khoải, nồng nàn, sâu lắng, say mê, man mác, hoài nhớ, tiếc thương… thường theo các thể điệu Slow Rock, Slow, Valse, Ballad, Boston… Gần với nhạc tiền chiến hơn, cung điệu cũng trau chuốt, nhưng khác nhạc tiền chiến là thường ít chậm hơn, biểu hiện tâm trạng cá nhân không có không gian cụ thể và có tính hiện đại hơn, và cũng xa rời nhạc cổ điển hơn so với nhạc tiền chiến, tình ca 1954-1975 là dòng nhạc được giới trí thức, trung lưu và sinh viên, học sinh (SVHS) ở miền Nam thưở ấy yêu thích.

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Các thi văn đoàn truớc năm 1975 – bước đệm của văn học Tây Ninh… – Ký sự La Ngạc Thụy

 
Các văn đàn Quốc Biểu của cụ Quốc Biểu Nguyễn Cư Hiến, văn đàn Đạo Đức do ông Cao Quỳnh Cư thành lập đã tập hợp những bậc danh sĩ, trí thức sinh hoạt thi phú và tuyên truyền đạo đức qua thơ ca vào đầu những năm 50 và mãi đến đầu năm 60 mới xuất hiện thêm nhóm Đất Lành. Nhóm này tập hợp lại sáng tác rồi ngâm vịnh mà thể thơ chủ yếu là thể thơ Đường luật. 

QUỲNH HOA NỞ VỘI - Đinh Vương Khanh

 
QUỲNH HOA NỞ VỘI
Đinh Vương Khanh
 
Phố vào đêm
Em – Đóa Quỳnh hoa nở vội
Môi trinh chấp chới
Bởi mưu sinh thân gái nổi – chìm

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018

TRỐNG VẮNG - Trương Thị Thanh Tâm

TRỐNG VẮNG
       
Có những chiều nhìn mây trôi bàng bạc 
Lá thu rơi, bãi vắng, công viên buồn 
Băng ghế lạnh, gió thu buồn thổi nhẹ 
Trái tim tôi nghẹn thở những chiều hôm