Mặt trời xế dài, những
tia nắng không còn thiêu đốt như ban trưa. Khu trại lá dài đến mười gian nằm cạnh
bờ song rộng, tiếng đục đẽo, cưa cắt sột soạt, chan chat của các loại dụng cụ
làm mộc chen lẫn nhau thành một âm thanh hỗn loạn. Dưới song có hai chiếc ghe mỗi
chiếc chở nặng đến cả ngàn giạ lúa vừa được hạ thủy, đang neo tại bên bờ, ván
thuyền còn mới tinh, dầu sơn phết chống ẩm chưa bắt nắng, rõ là một chiếc thuyền
đi biển đang nằm yên chờ đợi. Đây là trại ghe của chúa tôi Nguyễn Ánh trên đất
Xiêm.
Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018
Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018
KỲ TÍCH BÀ ĐEN - CHƯƠNG 5 - KỲ 6 - Xuân Sắc
Sau bữa tiệc mừng
thoát nạn của quan huyện, công việc trong nha trở lại bình thường. Hà Đảnh vẫn
lên công đường sai khiến các viên chức đi về các xóm thôn lo việc gom mua và bắt
bớ các loại thổ sản, đầu cơ mua bán các loại hàng với đủ mặt con buôn ở các nới.
Chu Thiện vẫn chuyên lo gở tay dân để tước đoạt món gì đáng giá. Rồi những cảnh
trốn chạy, giấu giếm, trao tay quà cáp, hối lộ diễn ra khắp các làng thôn như
cơm bữa, tiếng kêu khóc oán than vẫn xảy ra hàng ngày.
Thứ Tư, 13 tháng 6, 2018
Kỳ tích Bà Đen - Chương 4 - Kỳ 5 - Xuân Sắc
Hôm sau thêm một
đàn trận bắt hổ lập ra. Thầy bảo lấy bột nếp nắn hình 102 con hổ nhỏ to, lấy thịt
mở, đậu xanh xào lên giả làm ruột hổ, tất cả đem nướng chín. Mùi hổ nếp nướng
thêm lừng, người ta cứ tưởng trong huyện làm bánh trái cổ bàn chi đó.
Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2018
KỲ TÍCH BÀ ĐEN – CHƯƠNG BA – Kỳ 4 – Xuân Sắc
Quan huyện Hà Đảnh
trước giờ ngoài việc quan nha lại còn là một tay buôn bán lâm sản, thổ sản, thường
những chuyến ghe miền Nhà Bè, Long Hồ, Định Tường cặp bến Trảng Bàng để ăn
hàng, khách buôn đều là khách trú, ngoài việc bắt bớ tịch thu, Hà Dảnh còn dùng
bọn thổ hào mua rẻ của dân.
NGUYỄN CHÂU VỚI DÒNG SÔNG TRƠ ĐÁY – Ngã Du Tử
Cuối năm Đinh Dậu, tôi được anh Nguyễn Châu tặng tập truyện ngắn DÒNG
SÔNG TRƠ ĐÁY. Bạn văn chơi với nhau ai có tác phẩm ra đời là cùng chia
vui, bởi tất cả công sức và trí lực đầu tư vào đứa con mình mong đợi từ
viết, biên tập đến xin giấy phép và in ấn.Nhưng duyên phận mỗi tác phẩm
được định đoạt bởi độc giả chứ không phải người sinh ra nó, với người
viết chân thành sẽ cố gắng hết mình, hầu mong được nó khôi ngô và được
đón nhận, ấy là quý hóa rồi.
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)