Thiên Hương tuy giỏi võ, tay có vũ khí nhưng phải chống cự với nhiều người
và còn phải để tâm lo chống đỡ cho Diệu Lan nên nàng tỏ ra hơi nao núng. Túng
thế nàng đành phải tính đường phá vòn vây thoát chạy. Nàng gọi Diệu Lan:
– Em mau thoát ra ngoài.
Dứt lời nàng đánh vẹt Cà Chây nhảy ra ngoài, thuận tay nàng chặt luôn một
cây mai định đưa cho Diệu Lan làm vũ khí. Cây mai đứt tiện ngã xuống thì bọn cướp
đã sáp tới đánh dữ hơn. Trận đấu trở nên quyết liệt. Khê Dol hét lên ra lệnh:
– Thằng Cà Chây, Tà Luông bắt
con nhỏ tay không.