Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

35 khúc ký - La Ngạc Thụy


  la-thuy
1. 
Bình Dương chiều chuyển mưa
Xiên qua nỗi buồn phiền ngôn ngữ
Thu cuối với bâng quơ!

 
2. 
Mắt nhìn cõi xa xăm
Vốc tìm kỷ niệm đã thấm đẫm
Ký ức chìm ánh trăng!
 
3.
Sương sớm rơi không gió
Trĩu nặng vai oằn đời quạnh hiu
Sáng Bình Dương chưa tỏ? 
 
4.
Xe buýt nhồi, lắc lư
Đời bận rộn còn ai để nhớ
Quên lửng chuyện riêng tư? 
 
5.
Ngồi nhìn mưa rơi rơi
Bóng em mờ nghiêng góc khuất
Kỷ niệm chợt chơi vơi… 
 
6.
Mưa ru tình yêu ngủ
Bóng nhớ tràn ký ức mênh mang
Thôi chờ duyên ấp ủ! 
 
7.
Trời trút cơn mưa muộn
Cuộn nỗi buồn tròn thương nhớ em
Cuối thu tình chưa lớn! 
 
8.
Nửa trăng treo cõi mộng
Bến giác đời lầm lũi, gian truân
Chiếc lá chao cuộc sống! 
 
9
Vốc hết nỗi buồn đau
Thả tuột xuống vũng sâu trần thế
Không còn gì thật sao? 
 
10.
Bỗng dưng nghe nhớ vô cùng
Dáng em là khói đốt đồng giữa trưa
Tháng mười trời cứ mãi mưa! 
 
11.
Chiều Bình Dương mưa giăng
Lòng trĩu nặng nổi trôi thân phận
Tình, đời nên quên chăng? 
 
12.
Trưa Gò Dầu mây xám
Cà phê võng nghe giọt buồn rơi
Đẫm cô đơn cuối tháng! 
 
13.
Sáng cà phê một mình
Long Hoa buồn nghe lòng lay lắt
Sao tình yêu lặng thinh! 
 
14.
Sao quên được em yêu
Tiếng chân gõ trên chiều thật vắng
Lãng mạn và liêu xiêu! 
 
15.
Trời chuyển đông giăng mưa
Tình yêu cuối vốc hết sầu muộn
Em chờ ai đón đưa! 
 
16.
Ngủ quên với mộng mị
Ta rót buồn vào cõi hư vô
Cuộc chơi nào cũng thế! 
 
17.
Chợt giận mình quá đỗi
Sao mãi sắm vai vác tù và
Quên mình là nhà giáo! 
 
18.
Qua rồi cơn mê muội
Cành trúc treo đêm dưới ánh trăng
An nhiên mộng và thực! 
 
19.
Sau mưa trời lại sáng
Cuộc đời luôn quay theo trục nghiêng
Bước lên rồi lại xuống! 
 
20.
Sau mưa trời lại sáng
Cuộc đời luôn quay theo trục nghiêng
Bước lên rồi lại xuống! 
 
21.
Trong khoảnh khắc đông về
Mây xám rũ sương mờ thu cũ
Không bao giờ quên em! 
 
22.
Nắng căng trời đông sớm
Quyến rũ người về lối đi xưa
Kỷ niệm tràn quá khứ! 
 
23.
Dịu dịu tóc sương rơi
Nỗi niềm giằng co cùng năm tháng
Trăng khuyết treo lã lơi! 
 
24.
Đông vùi cơn mộng mị
Người xưa treo sợi tình lẳng lơ
Chừng như quên như nhớ! 
 
25.
Hãy quên đi tất cả
Để tìm về cõi riêng kiếp người
Vô ưu và hỉ xả… 
 
26.
Trong nỗi mê quyến rũ
Quá khứ chìm khuất bỗng hiện về
Nhớ thời bôn ba cũ! 
 
27.
Bình Dương chiều hiu quạnh
Mưa đông cứa ký ức thêm buồn
Sao vẫn mãi cô đơn? 
 
28.
Sáng áp thấp nhiệt đới
Mây âm u ngăn nắng đầu ngày
Thôi kệ, mặc cuộc đời!? 
 
29.
Đêm Bến Cát hắt hiu
Nằm cô đơn trong phòng trọ vắng
Quá nhớ tháng năm xưa! 
 
30.
Bỗng dưng nhớ một người
Đã yêu nhau từ những ngày xa tít
Kỷ niệm luôn trêu ngươi! 
 
31.
Cuộc sống luôn thay đổi
Từng chuyến xe đời người lướt qua
Sao ta lại dừng bước? 
 
32.
Dầu Tiếng nơi dừng nghỉ
Treo võng buông lơi chốn đi về
Mặc nhiên ái, nộ, hỉ!? 
 
33.
Một mình cùng khói thuốc
Bảng lảng theo nỗi nhớ trong đêm
Nghe cô đơn thủ thỉ! 
 
34.
Tiếng hát ngân mù sương
Nẻo về giăng giăng điều muốn nói
Tình yêu thắt thỏm buông! 
 
35.
Gió ru đời lận đận
Nắng hanh vàng cơn mê gian truân
Mưa rớt buồn thân phận
LNT

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét