TẢN MẠN ĐÊM
Đêm hư hao chưa tạnh ngõ nỗi nhớ
Chùm dư âm nóng hổi cuối khuya chờ
Hương tóc ai trải cành cây nguyệt quế
Chạm khẽ hồn, ngấm tới những cung mơ
Cỏ tương tư hát suốt muôn trùng gió
Như lời ai thỏ thẻ mấy đêm dài
Nhớ đôi tay nõn mềm hơn bóng lụa
Lần dặn dò nắm ghì chắc mộng say
Đỉnh thiên thai hồn lướt mây phiêu lãng
Ngọt dấu trời, môi đỏ ấn mặt xoan
Tình yêu ấy, vân lên bờ thể xác
Nghìn năm hiền, man mác cõi gió ngang
Nhớ người thôi, ngỡ sao cuối trời rụng
Chân đi tìm, như chân người đã qua
Tuổi đá buồn, trơ lặng với năm tháng
Mà tuyệt mộng, muôn cỏ với trăm hoa
Nhớ người thôi, biển ru đợt sóng nhớ
Gọi người về, ướt đẫm một cơn mê
Đoản mắt chờ, treo công viên ghế đá
Tôi đã đến , tháng ngày buồn lê thê
Đêm nở dột, hơm thơm tóc vai hẹn
Người gửi lại, hơi kín trời nhớ nhung
Căn phòng nhỏ dư âm còn mùi ấm
Ngỡ ai đó đi lâu mới trở về.