Lá đợi người xao động
Rót từng chiếc lìa bay
Che nghiêng thành chiếc bóng
Nhẹ hơn làn khói phai.
Ngực đầy hương ngải ấm
Nhốt một thời mê hoang
Ta bốn mùa say đắm
Ngủ xanh đồi cỏ non.
Cánh chim nào bay lạc
Có tìm về khuya nay
Vườn bao lần ngơ ngác
Từ khi người chia tay.
Dế nỉ non cùng cỏ
Gọi em về cơn mưa
Áo phơi đầy sương lạnh
Nhớ bao điều rất xưa.
Em bên bờ sông trắng
Giấc mơ đời vội chia
Từng bước chân xa vắng
Nắng thắp đầy vườn khuya.
18/9/2019
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét